iv

nhưng đã hết rồi những ngày tháng xôn xao
chiếc áo cũ đã không còn run rẩy
bông hoa đỏ cuối buổi chiều năm ấy
đã không còn nhớ gió của mùa qua
“đừng quên anh” anh nói
vào im lặng
khi chiếc lá khô rụng xuống hiên nhà